LĂNG MỘ ĐÁ Quang Trung – Vì đâu Thiền là bí quyết thành công của rất nhiều người?

Mộ đơn đá xanh rêu khắc rồng rất chi tiết và tinh xảo

LĂNG MỘ ĐÁ Quang Trung Vì đâu Thiền là bí quyết thành công của rất nhiều người?
Nói Thiền là bí quyết thành công quả không sai vì khi tâm chúng ta loạn động thì thường dễ dẫn đến quyết định sai lầm và chỉ có Thiền mới giúp ta có được tâm an lành, đưa ra những lựa chọn sáng suốt hơn.
  

Chuyện chàng dũng sĩ diệt yêu – Chớ xem thường ngoại cảnh

  Có chàng dũng sĩ nọ vang danh trong thiên hạ về khả năng diệt trừ yêu ma tà mị. Chàng có hai bửu bối rất đặc biệt: một là trảm yêu kiếm tức kiếm giết được yêu tinh, hai là mê ngộ cảnh tức là kính nhận dạng yêu tinh trá hình. 
  Trải qua gần chục năm trời chiến đầu cùng lũ yêu ma với vô số chiến công hiển hách, chàng dũng sĩ thấy mình đang dần kiệt sức. Chàng cảm thấy không còn hứng thú với công việc hành hiệp mà chàng đã lý tưởng ngày nào. Thế là chàng quyết định trở về sơn cước để được nghỉ ngơi, được thả mình trong môi trường an lành mà không phải phòng thủ đối phó, để được đón nhận thay vì cứ tiếp tục cho đi. Chàng đã nhớ sư phụ và sư đệ lắm rồi. 
  Cảnh vật sau nhiều năm xa cách dường như vẫn không có gì khác lạ, duy chỉ có đôi cánh cửa tùng từ đâu xuất hiện ngăn không cho chàng tiến vào sơn cốc. Dù cố gắng nhiều lần nhưng chàng cũng không phi thân qua được. Chàng đành ngồi chờ vì biết chắc sáng sớm nào sư đệ cũng qua ngõ này để xuống suối lấy nước pha trà.

Gặp lại sư đệ, chàng dũng sĩ càng bị sốc nặng khi biết cửa tùng đí đã bị sư phụ dán trấn yêu ma trong thời gian sư phụ bế quan luyện công. Chàng rất muốn diện kiến sư phụ ngay để hỏi tại sao mình không phải yêu ma mà không qua được cánh cửa tùng đó. Nhưng vì chiều lòng sư đệ muốn xem qua kính chiếu yêu một lần cho biết, nên chàng cũng nán lại.

Dưới ánh dương vừa ló dạng, nhìn vào kính chiếu yêu, chàng dũng sĩ thấy bên cạnh gương mặt thanh tú của sư đệ không phải là gương mặt của mình. Mà đó là một con quỷ đầu to, mắt đỏ ngầu, nanh dài xộc. Chàng hét lên một tiếng kinh hoàng rồi ngất xỉu.
  Câu chuyện này được viết trên nền tảng giáo lý đạo Phật, “bất tư nghì huân, bất tư nghì biến” nghĩa là sự thấm nhiễm của hoàn cảnh là khôn lường và sự biến chất cũng khôn lường. Như khi đi trong sương móc ta thường ít đề phòng ướt áo, nhưng đến cuối con đường ta mới giật mình nhận ra áo đã ướt đẫm từ lúc nào. Cái thấm dần từng chút từng chút ấy dễ khiến ta chủ quan và khinh suất: “Không sao đâu”, “chuyện nhỏ”, “nhằm nhò gì”, “còn ổn mà”…
  Giá như tâm ta luôn được cài đặt một chương trình diệt vi rút như chương trình “anti-virut” của máy vi tính, thì có lẽ ta đã kịp thời phát hiện và ngăn chặn chất độc từ ngoại cảnh. Mà lỡ không thể diệt hết virus thì ta cũng biết rõ tình trạng “khác lạ” đến “bất thường” rồi “biến dạng” của mình. Biết để tìm cách cứu chữa rất khác với tình trạng không biết gì cả để rồi sống với thái độ chủ quan.
  Thực ra những người sống cạnh bên ta có phát hiện ra và đã nói cho ta biết, nhưng ta không bao giờ tin. Ta nghĩ không ai hiểu mình bằng chính mình cả. Mỗi lần nhìn lại bản thân, ta chỉ thấy những bằng cấp, danh hiệu, giải thưởng, ngôi vị, tiếng thơm,… Khuyết điểm thì chắc ai cũng có, nghĩ vậy, nên ta chẳng buồn quan tâm đến sư “xuống cấp” ngày một trầm trọng của tâm hồn.
  Nếu có kính chiếu yêu, ta có dám đưa lên soi thử một lần không?

Xem thêm: Thử học các cách Thiền chống lão hóa để cảm nhận kết quả bất ngờ
 

Hành Thiền để nhìn chân thực nhất về tâm của ta

  Đừng tưởng là chỉ cần nhìn phớt qua là ta đã biết mình đang nghĩ gì, làm việc đó là vì động cơ gì. Dĩ nhiên, ta có thể hiểu mình hơn ai hết, nhưng không phải lúc nào cũng được như vậy. Những khi trong tâm bất an, cảm xúc hỗn độn, suy tưởng rối bời, thì nhìn những cái cụ thể sờ sờ bên ngoài mà còn nhầm tưởng cái này qua cái khác, quên mất luôn tên gọi và công năng của nó, thậm chí còn không biết là mình đang nhìn nữa là…

Nên biết, đối tượng chỉ hiện lên đúng với trình độ ta đang có thôi. Cho nên nếu ta đưa “mê ngộ cảnh” (kính chiếu yêu) ra để thẩm định lại cái gọi là lòng tốt, thì có thể nó hiện ra một thứ khác, đáng sợ hơn rất nhiều.
  Hành thiền có phẩm chất là khiến ta nhìn thấy cái thật sâu xa đó. Dù ta phải trải qua những bài tập cơ bản như định tâm, theo dõi hơi thở, an trú bước chân, nhận diện các cảm giác,… thì cũng chỉ để có được kỹ năng chạm trán với phiền não. Những phản ứng hay cảm xúc tiêu cực có tính chất tàn phá tâm hồn ta đều gọi là phiền não.

Quá trình hành thiền không phải là để loại trừ phiền não, mà là học cách xử lý phiền não bằng một thái độ đúng đắn để vô hiệu hóa nó. Và phía sau những bức tường phiền não kiên cố lâu đời đó, là nơi chốn của sự tự do đích thực. Đó là lý do Hành Thiền có thể vượt qua nỗi đau thậm chí là đau đớn tới tột cùng.   Thiền là bí quyết thành công

Ngồi chơi với cái đau – Thiền là bí quyết thành công
 

Ngồi Thiền giúp ta định tâm, thoát khỏi stress, cắt dứt cơn vọng động hay cảm xúc, nhưng để có được những kết quả đó thì “cái giá phải trả” cũng không phải rẻ.
  Cảm giác khó chịu đầu tiên là rứt ra khỏi môi trường sôi động quen thuộc, những công việc hay đối tượng ưa thích, để quay vào bên trong với cái hơi thở trầy trật mãi mà không bắt được.Cảm giác khó chịu lại tăng lên khi cái tâm mong muốn thoát khỏi trạng thái tù túng chán phèo này xuất hiện thì đụng mặt ngay cái tâm rầy rà bảo ráng ngồi thêm chút nữa.
  Cảm giác khó chịu tiếp tục được tiếp sức khi tâm lo lắng ập tới thôi thúc ta đứng lên làm ngay một vài chuyện quan trọng nào đó. Rồi tiếng chó nhà ai cứ inh ỏi, tiếng nhạc rền vang từ phòng bên, tiếng em bé khóc thét từng cơn, tiếng điện thoại nghe rung lên cả chục bận, và cả tiếng thầm thì của ai đó bảo “phải quyết cho xong việc mới ngồi yên được”… làm toát cả mồ hôi. Ngồi thiền để thư giãn, bình yên, mà sao khổ sở như bị tra tấn vậy.
  Chưa hết, hai bắp chân bắt đầu tê nhức, các ngón chân không biết có sao không vì không còn cảm giác gì nữa, cột sống có vẻ không chịu nổi kiểu ngồi bất động như vậy quá lâu, muỗi mòng ở đâu nhắm mấy chỗ không gãi được cứ đốt tới, dường như cả đàn kiến bò khắp người hay sao mà ngứa ngáy kinh khủng…
  Thực ra, ai mới ngồi Thiền cũng đều trải qua những cảm giác khó chịu như vậy. Bí quyết để thoát nó không gì khác hơn là… ngồi mãi cũng quen. Thân quen và tâm cũng quen. Mà thực ra phần lớn là ở nơi tâm. Từ tự ta nhận ra có những thứ không thể xua đuổi hay tránh né, phải để nó xảy ra theo tiến trình tự nhiên hay lý do riêng của nó.
  Và điều lớn lao nữa mà ta nhận ra đó là cảm giác chỉ là cảm giác, cái đau chỉ là cái đau, nếu không bỏ thêm thái độ chống cự thì nó không đủ sức vượt qua ngưỡng chịu đựng của ta, không làm gì được ta. Thậm chí, ta còn thích ngồi chơi với cái đau mà không cần phải xua đuổi. Định tâm được thì tốt, còn không thì cứ quan sát những gì đang diễn ra bên trong ta (niệm). Khi nào cái đau lấn át sức chịu đựng thì quay sang hơi thở, lờ cái đau đi.
  Thực ra, ta đang làm một chuyện “khổng lồ” đó là tách ta ra khỏi cái đau, đứng qua một bên quan sát “như chính nó đang là” mà không tưởng tượng hay áp đặt theo ý mình. Thiền gọi là thái độ này là không đồng nhất. Đây chính là bí quyết vượt khổ đau và Thiền là bí quyết thành công.

Kathy (theo Thầy Minh Niệm)

ZALO - ĐÁ MỸ NGHỆ NINH BÌNH
ZALO - ĐÁ MỸ NGHỆ THỊNH HƯNG NINH BÌNH